Trang chủ / Văn mẫu / Văn mẫu 8 / Tổng hợp các bài cảm nhận bài thơ Ta đi tới mới nhất 2025

Tổng hợp các bài cảm nhận bài thơ Ta đi tới mới nhất 2025

Xuất bản: 14/06/2025 - Tác giả: Hoàng Yến

Cảm nhận bài thơ Ta đi tới của Tố Hữu là hành trình khám phá một tác phẩm thơ ca cách mạng tiêu biểu, giàu tính lạc quan và tràn đầy khí thế thời đại. Bài thơ thể hiện niềm tin mãnh liệt vào tương lai của dân tộc sau chiến thắng Điện Biên Phủ, qua giọng điệu sôi nổi và hình ảnh thơ mạnh mẽ, đầy cảm hứng. Từ đó, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của con người mới kiên cường, tự tin và đầy khát vọng xây dựng đất nước.

Bài cảm nhận 1: Cảm nhận bài thơ “Ta đi tới” – Tố Hữu

“Ta đi tới” là một trong những bài thơ tiêu biểu của Tố Hữu, được sáng tác vào năm 1954 – thời điểm lịch sử khi miền Bắc hoàn toàn giải phóng. Bài thơ không chỉ ghi lại khí thế cách mạng hào hùng mà còn thể hiện niềm tin mãnh liệt vào tương lai tươi sáng của dân tộc.

Ngay từ những câu thơ mở đầu, tác giả đã khẳng định khí thế mạnh mẽ, bừng bừng sức sống:

“Ta đi tới không ai ngăn nổi
Trên đường ta đi tới
Mặc kẻ thù hung bạo chắn trước mặt ta…”

Hình ảnh “ta đi tới” lặp đi lặp lại như một lời tuyên ngôn kiên cường, thể hiện ý chí bất khuất, niềm tin vững chắc vào con đường cách mạng. “Ta” ở đây không chỉ là người chiến sĩ cách mạng mà còn là hình tượng tập thể của dân tộc Việt Nam, đại diện cho sức mạnh của nhân dân trong công cuộc kháng chiến và xây dựng đất nước.

Bài thơ mang âm hưởng sử thi với những câu thơ dứt khoát, hào sảng. Không gian trong bài được mở rộng, gắn với thiên nhiên rộng lớn như “Trường Sơn”, “biển lớn”, “vầng dương”… thể hiện khát vọng vươn xa, vươn tới lý tưởng cao đẹp.

Đặc biệt, Tố Hữu còn thể hiện tinh thần lạc quan, tình yêu đất nước tha thiết:

“Yêu Bác Hồ, yêu nước, yêu đồng bào
Yêu lúa chín, yêu con trâu cày ruộng…”

Tình yêu đất nước trong thơ Tố Hữu không trừu tượng mà gắn liền với những hình ảnh thân thuộc, gần gũi. Qua đó, nhà thơ đã thể hiện sự gắn bó máu thịt giữa con người với quê hương, giữa lý tưởng cách mạng và đời sống thường nhật.

Điểm đặc sắc của bài thơ còn nằm ở giọng điệu tràn đầy khí thế, niềm tin và sự sôi nổi. Cảm xúc trong bài không ngừng tuôn trào, lan tỏa, tạo nên một bức tranh sống động về thời đại, đồng thời truyền cảm hứng mãnh liệt cho người đọc.

Kết luận, “Ta đi tới” là khúc ca đầy hào khí cách mạng, thể hiện rõ nét phong cách thơ trữ tình – chính trị của Tố Hữu. Bài thơ không chỉ khắc họa tinh thần dân tộc thời kháng chiến mà còn khơi dậy niềm tự hào và niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước.

Bài cảm nhận 2: Tư thế người chiến sĩ – biểu tượng của dân tộc anh hùng

Trong dòng chảy thơ ca cách mạng Việt Nam, Tố Hữu nổi bật như một ngọn cờ đầu với phong cách trữ tình – chính trị sâu sắc. Bài thơ “Ta đi tới” được ông sáng tác vào năm 1954, khi miền Bắc hoàn toàn giải phóng, đánh dấu bước chuyển mình vĩ đại của dân tộc. Bài thơ không chỉ ca ngợi chiến thắng mà còn khắc họa tư thế hiên ngang, mạnh mẽ của con người Việt Nam – biểu tượng của cả dân tộc đang vững vàng bước tới tương lai.

Tư thế “đi tới” được lặp đi lặp lại nhiều lần như một điểm nhấn xuyên suốt bài thơ:

“Ta đi tới không ai ngăn nổi…”

Đó là lời khẳng định chắc nịch, mang âm hưởng hào hùng, thể hiện bước chân tự tin, dứt khoát. “Ta” không còn là cái tôi cá nhân mà là sự kết tinh của toàn dân tộc. Trong hình ảnh người chiến sĩ ấy, ta thấy được sức mạnh của nhân dân – những con người đã từng chịu đau thương, mất mát nhưng chưa bao giờ lùi bước.

Tố Hữu dùng hình ảnh mang tầm vóc sử thi: “Trường Sơn”, “biển lớn”, “vầng dương”… để tạo nên không gian rộng lớn, từ đó nhấn mạnh tầm cao của lý tưởng cách mạng. Giọng điệu thơ đanh thép, mạnh mẽ như tiếng vang vọng của cả một thời đại. Nhưng ẩn sau đó là chất trữ tình, lãng mạn – biểu hiện ở tình yêu quê hương rất gần gũi:

“Yêu lúa chín, yêu con trâu cày ruộng…”

Bài thơ là tiếng lòng của một thế hệ yêu nước, yêu cuộc sống và đầy lạc quan. Tư thế “đi tới” ấy chính là biểu tượng cho tinh thần bất diệt của dân tộc Việt Nam.

Bài cảm nhận 3: Khí thế của một thời đại lịch sử – niềm tin vào tương lai

Bài thơ “Ta đi tới” được sáng tác trong thời điểm lịch sử trọng đại – sau chiến thắng Điện Biên Phủ, miền Bắc bước vào công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa. Tố Hữu đã nắm bắt được chính xác khí thế ấy để tạo nên một khúc tráng ca sục sôi niềm tin, thể hiện tâm thế mới của con người Việt Nam: chủ động, vững vàng, và lạc quan bước tới tương lai.

Mở đầu bài thơ, tác giả đã khẳng định:

“Ta đi tới không ai ngăn nổi…”

Giọng thơ mạnh mẽ như lời tuyên bố đanh thép về ý chí kiên cường của dân tộc. Đây là thời khắc lịch sử đầy thử thách, nhưng cũng chan chứa hy vọng. Người đọc cảm nhận được khí thế chuyển mình, bước sang kỷ nguyên mới – nơi con người không còn cúi đầu trước xiềng xích, mà sải bước hiên ngang trên con đường cách mạng.

Tố Hữu đưa vào bài thơ nhiều hình ảnh lớn lao: “Trường Sơn”, “biển lớn”, “vầng dương”… không chỉ miêu tả thiên nhiên hùng vĩ mà còn là biểu tượng cho tầm vóc vĩ đại của thời đại mới. Lý tưởng cách mạng trong thơ ông không xa vời mà rất đỗi gần gũi, chân thành – thể hiện rõ qua những hình ảnh đời thường như “con trâu”, “cánh đồng”, “giọt mồ hôi”.

Tình cảm cá nhân hòa tan vào tình cảm chung. Người chiến sĩ không đơn độc mà mang theo cả dân tộc. Niềm tin trong thơ không chỉ là lạc quan nhất thời mà là niềm tin lý tưởng, bền vững vào con đường phía trước. Chính điều đó khiến “Ta đi tới” trở thành một trong những tác phẩm giàu giá trị cổ vũ tinh thần nhất của Tố Hữu.

Bài cảm nhận 4: Tình yêu đất nước bình dị trong tầm vóc sử thi

Dưới ngòi bút của Tố Hữu, thơ không chỉ là công cụ phản ánh hiện thực mà còn là nhịp đập của trái tim người chiến sĩ, người thi sĩ giàu cảm xúc. Trong bài thơ “Ta đi tới”, nhà thơ đã xây dựng một hình tượng dân tộc lớn lao trong tư thế tiến bước, đồng thời lồng ghép trong đó những rung động tinh tế, giản dị và gần gũi.

Bài thơ mở ra bằng những câu khẳng định dứt khoát:

“Ta đi tới không ai ngăn nổi…”

Câu thơ như tiếng nói của trái tim đang rộn ràng niềm vui chiến thắng. Nhưng vượt trên niềm vui ấy là ý chí kiên cường, sẵn sàng vượt mọi thử thách. Tố Hữu khẳng định rằng lịch sử đã sang trang, và nhân dân Việt Nam là chủ nhân của trang sử mới ấy.

Điểm đặc biệt trong thơ Tố Hữu là sự kết hợp hài hòa giữa chất sử thi và chất trữ tình. Ông không ngại sử dụng những hình ảnh lớn lao như “Trường Sơn”, “biển lớn”, “vầng dương”, nhưng cũng không quên những hình ảnh dân dã, gần gũi:

“Yêu con trâu, yêu dòng sông, cái cày, cái cuốc…”

Chính từ sự gần gũi ấy, lý tưởng cách mạng không còn là thứ gì cao xa, mà trở thành tình yêu thiết tha với mảnh đất, con người Việt Nam. Đó là một cách thể hiện lý tưởng rất “đời”, rất “người” – và nhờ vậy mà thơ ông luôn có sức lan tỏa sâu rộng.

“Ta đi tới” là khúc ca chiến thắng nhưng cũng là lời nhắn nhủ về tình yêu nước từ những điều bình dị nhất. Chính điều đó làm nên vẻ đẹp sâu sắc và sức sống lâu bền của bài thơ.

Bài cảm nhận 5: Cảm nhận về bài thơ “Ta đi tới” – Tố Hữu

Tố Hữu là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của nền thơ ca cách mạng Việt Nam hiện đại. Thơ ông luôn mang trong mình một tiếng nói trữ tình – chính trị đặc trưng, thể hiện tâm hồn của người chiến sĩ cách mạng hòa quyện cùng lý tưởng cao đẹp. Trong số những bài thơ nổi bật của ông, “Ta đi tới”, sáng tác vào năm 1954, là một bản hùng ca đầy khí thế, ghi lại không khí sôi sục và niềm tin mãnh liệt của cả dân tộc trong thời khắc lịch sử khi miền Bắc vừa được giải phóng.

Ngay từ nhan đề “Ta đi tới”, nhà thơ đã thể hiện một tư thế tiến bước đầy chủ động, dứt khoát và lạc quan. Đó là bước chân của dân tộc Việt Nam sau chiến thắng vang dội, đang bước vào một giai đoạn mới với niềm tin mãnh liệt vào tương lai. Bài thơ mở đầu bằng một loạt những khẳng định mạnh mẽ:

“Ta đi tới không ai ngăn nổi
Trên đường ta đi tới
Mặc kẻ thù hung bạo chắn trước mặt ta…”

Lối nói khẳng định, dứt khoát, sử dụng điệp từ “ta đi tới” nhiều lần như một lời tuyên ngôn, cho thấy khí thế không thể cản phá của con người trong thời đại mới. “Ta” ở đây không chỉ là cái tôi trữ tình của người thi sĩ, người chiến sĩ, mà còn là hình tượng tập thể – đại diện cho cả dân tộc Việt Nam đang tiến bước trên con đường cách mạng và xây dựng xã hội mới.

Phong cách thơ sử thi thể hiện rất rõ qua hình ảnh và giọng điệu. Không gian bài thơ mở rộng với những hình ảnh lớn lao: “Trường Sơn”, “biển lớn”, “vầng dương”… tạo nên một tầm vóc hoành tráng, gợi lên sự bao la của đất nước cũng như tầm nhìn chiến lược của cách mạng. Câu thơ ngắn, nhịp dứt khoát, hào sảng như tiếng trống vang dội trong lòng người đọc.

Bên cạnh khí thế cách mạng, bài thơ còn thể hiện sâu sắc tình yêu quê hương đất nước của người chiến sĩ:

“Yêu Bác Hồ, yêu nước, yêu đồng bào
Yêu lúa chín, yêu con trâu cày ruộng…”

Tình yêu ấy không chỉ hướng về lý tưởng cao cả mà còn gắn liền với những hình ảnh đời thường, giản dị và thân quen. Tố Hữu thể hiện rất rõ tư tưởng của mình: cách mạng không phải là điều xa vời, mà bắt nguồn từ tình yêu với từng tấc đất quê hương, từng con người, từng giọt mồ hôi lao động. Cái hay của bài thơ là sự kết hợp giữa chất chính trị và chất trữ tình, giữa lý tưởng cao đẹp và tình cảm chân thực đời thường.

Giọng điệu bài thơ tràn đầy tin tưởng, sôi nổi, lạc quan. Trong hoàn cảnh đất nước còn chia cắt, tương lai còn nhiều khó khăn, Tố Hữu vẫn thể hiện một niềm tin bất diệt vào con đường cách mạng và lý tưởng xã hội chủ nghĩa. Chính tinh thần ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho nhiều thế hệ người Việt Nam.

Tóm lại, “Ta đi tới” không chỉ là một bài thơ cổ vũ tinh thần cách mạng, mà còn là tiếng hát tràn đầy yêu thương và khát vọng sống. Qua hình tượng người chiến sĩ luôn vững bước về phía trước, Tố Hữu đã khẳng định niềm tin vào tương lai tươi sáng của dân tộc. Bài thơ là minh chứng cho phong cách thơ trữ tình – chính trị độc đáo của Tố Hữu, đồng thời là một khúc tráng ca bất diệt của thời đại.

Bài cảm nhận 6: “Ta đi tới” – Bài thơ của khát vọng độc lập và tự do

Trong lịch sử văn học Việt Nam hiện đại, hiếm có một bài thơ nào thể hiện khí thế dân tộc bước ra từ chiến tranh và khát vọng kiến thiết tương lai mạnh mẽ như “Ta đi tới” của Tố Hữu. Bài thơ được viết năm 1954 – thời điểm kết thúc chiến thắng Điện Biên Phủ và mở ra kỷ nguyên mới cho dân tộc. Trong từng câu thơ, người đọc cảm nhận được khát vọng độc lập, tự do cháy bỏng của cả một dân tộc đang sải bước vào tương lai.

Câu thơ mở đầu:

“Ta đi tới không ai ngăn nổi…”

mang khí chất hùng tráng và tinh thần quả cảm. Từ “ta” ở đây không chỉ là một cá nhân, mà là cả dân tộc Việt Nam vừa đi qua khói lửa chiến tranh, nay đang hướng tới một xã hội hòa bình, độc lập. Tư thế “đi tới” thể hiện tinh thần chủ động, quyết liệt, dẫu trước mắt là vô vàn thử thách.

Tố Hữu thể hiện lý tưởng cách mạng không phải bằng lý thuyết khô khan mà bằng những hình ảnh giàu cảm xúc và tầm vóc:

“Trường Sơn say, biển lớn cũng say,
Những vầng dương đỏ mọc trên đầu…”

Chất sử thi được thể hiện đậm nét qua việc tác giả dùng thiên nhiên làm biểu tượng cho khát vọng con người. Mặt trời – hình ảnh của tương lai rực rỡ – chiếu sáng con đường cách mạng, tiếp thêm niềm tin và sức mạnh cho người đi tới.

Tuy giàu chất sử thi, bài thơ vẫn chứa đựng những cảm xúc rất chân thành và gần gũi:

“Yêu con trâu cày, yêu lúa chín đồng sâu…”

Chính tình yêu từ những điều bình dị đó mới tạo nên động lực bền vững cho cuộc hành trình dài hơi của cách mạng. Bởi một đất nước chỉ thật sự độc lập khi con người yêu thương và gìn giữ từng tấc đất quê hương.

“Ta đi tới” là bài thơ của lý tưởng, của khát vọng, nhưng cũng là bản tình ca của một dân tộc yêu hòa bình. Bài thơ vang lên như tiếng trống mở màn cho hành trình kiến thiết đất nước, đầy nhiệt huyết và hy vọng.

Bài cảm nhận 7: “Ta đi tới” – Bức chân dung tinh thần của con người cách mạng

“Ta đi tới” không chỉ là một bài thơ tuyên ngôn về lý tưởng cách mạng mà còn là một bức chân dung tinh thần đầy sống động của con người Việt Nam thời kỳ sau chiến thắng Điện Biên. Tố Hữu, bằng giọng thơ mạnh mẽ và giàu tính nhạc, đã khắc họa hình ảnh con người mới – kiên cường, chủ động và đầy lạc quan.

Ngay ở mở đầu, hình ảnh người chiến sĩ xuất hiện trong tư thế sải bước về phía trước:

“Ta đi tới không ai ngăn nổi…”

Tư thế “đi tới” ấy mang ý nghĩa vượt lên tất cả – vượt qua bom đạn, vượt qua đói nghèo, vượt qua cả định kiến lạc hậu để vươn tới một xã hội công bằng và văn minh. Nó không chỉ là bước đi của một con người, mà là của cả dân tộc trong hành trình làm chủ vận mệnh của mình.

Hình ảnh thiên nhiên trong bài thơ – từ Trường Sơn, biển lớn đến mặt trời – không chỉ là bối cảnh, mà còn là những ẩn dụ mang ý nghĩa biểu tượng cho sức mạnh và tương lai:

“Những vầng dương đỏ mọc trên đầu…”

Câu thơ gợi ra hình ảnh một thời đại mới đang được khai sinh – nơi con người làm chủ thiên nhiên, làm chủ đất nước và chính mình. Điều này phản ánh rõ nét tư tưởng nhân văn và niềm tin vào con người của Tố Hữu.

Tình yêu trong bài thơ không chỉ là yêu Tổ quốc mà còn là tình cảm với cuộc sống, với lao động, với những điều thân thuộc:

“Yêu con trâu, yêu dòng sông, cái cày cái cuốc…”

Đó là biểu hiện của tinh thần lạc quan và gần gũi – một đặc điểm nổi bật trong phong cách thơ Tố Hữu. Tình yêu ấy là điểm tựa để con người vươn lên trong gian khó và không bao giờ đánh mất niềm tin.

Tựu trung, “Ta đi tới” là bản tuyên ngôn của tinh thần con người cách mạng – không chịu khuất phục, giàu khát vọng và hướng về tương lai. Hình tượng người chiến sĩ trong bài thơ chính là đại diện tiêu biểu cho vẻ đẹp tâm hồn Việt Nam hiện đại.

Bài cảm nhận 8: Sự kết hợp giữa chất chính trị và chất thơ trong “Ta đi tới”

Thơ Tố Hữu là sự kết tinh độc đáo giữa lý tưởng cách mạng và cảm xúc trữ tình. Trong bài thơ “Ta đi tới”, điều này được thể hiện rõ ràng qua lối thể hiện mạnh mẽ nhưng không khô khan, hùng tráng mà vẫn đầy chất thơ. Đây chính là điểm làm nên vẻ đẹp riêng của tác phẩm này.

Ngay câu đầu tiên, ta đã bắt gặp lời khẳng định mang màu sắc tuyên ngôn:

“Ta đi tới không ai ngăn nổi…”

Đây là một mệnh đề khẳng định tư thế làm chủ vận mệnh – rất chính trị, rất thời sự. Nhưng cái làm nên chất thơ của Tố Hữu lại nằm ở cách ông không nói lý luận mà diễn tả nó bằng hình ảnh sống động, bằng cảm xúc dâng trào.

Những hình ảnh “Trường Sơn”, “biển lớn”, “vầng dương đỏ” đều không chỉ đơn thuần là khung cảnh, mà là biểu tượng giàu tính gợi cảm. Bằng lối viết đó, lý tưởng cách mạng trở nên gần gũi hơn, mềm mại hơn, và chạm đến trái tim người đọc.

Điều thú vị là trong khi bài thơ mang âm hưởng sử thi thì vẫn có những câu thơ đầy tính đời thường:

“Yêu lúa chín, yêu con trâu cày ruộng…”

Tố Hữu không quên khẳng định rằng cách mạng là vì nhân dân, vì cuộc sống hạnh phúc của con người. Ông đã đưa những hình ảnh dân dã vào thơ, vừa để thể hiện tình cảm vừa để khẳng định đích đến của lý tưởng là hạnh phúc thực sự của nhân dân.

Với “Ta đi tới”, Tố Hữu đã chứng minh rằng chất chính trị trong thơ không làm mất đi vẻ đẹp nghệ thuật, mà ngược lại – khi được thể hiện bằng trái tim thi sĩ, lý tưởng cách mạng lại trở thành nguồn cảm hứng bất tận, làm nên sức sống bền bỉ cho tác phẩm.

Kết bài

Cảm nhận bài thơ Ta đi tới giúp người đọc thấu hiểu rõ hơn phong cách thơ chính luận trữ tình độc đáo của Tố Hữu vừa mang tính thời sự, vừa giàu chất thơ. Tác phẩm không chỉ thể hiện tinh thần cách mạng mạnh mẽ mà còn là tiếng nói của một thế hệ đang đi tới tương lai bằng tất cả niềm tin, ý chí và lòng yêu nước sâu sắc.

Bài viết liên quan